cần thơ thường được gọi là tây-đô. như vậy, muốn nói đến ý nghĩa độc đáo của khu đô thị lớn nhất miền tây xét về mọi mặt, và nó xứng đáng được mệnh danh là thủ đô của cả một thiên đường ở vùng đồng bằng sông nước. và người ta biết đến cần thơ một phần qua những bài hát, những câu thơ. trong bài viết này Topbinhchon xin gửi đến các bạn những bài thơ hay nhất viết về cần thơ.
Nội dung bài viết
nỗi nhớ cần thơ
hè năm nay anh về cần thơ
sông hậu có cả bãi mưa và bãi nắng
ở quê tôi có nước trong gạo trắng
có con thuyền luôn chở nặng trĩu tình quê hương.
tại sao bạn không muốn quay lại nếu bạn đến đây?
phải chăng anh đã yêu sông hậu?
nhánh bướm vàng vẫn treo
yêu bài hát, ôi tình yêu dang dở.
có cây điên điển hoa vàng ở dòng sông quê
cô thôn nữ chèo phà qua đón họ
áo bà ba đẹp và tươi mới
nụ cười quyến rũ khiến nước đổ xuống.
bến ninh kiều nhìn dòng nước khổng lồ
anh thấy đôi má hồng e thẹn của em
cần thơ đây là nơi hội ngộ
tây đô dễ thương ai đến cũng sẽ thích.
cô gái xinh đẹp với mái tóc xoăn
tôi muốn hỏi đường về thành phố
hãy tự hỏi mình nên đi hay ở lại
khi ra đi, tôi có những kỷ niệm khó quên.
tác giả: nguyễn đình huân
cần thơ vào buổi chiều
một buổi chiều mát mẻ giữa quán cà phê vắng
ở đâu đó bạn vẫn có thể nghe thấy âm thanh của một bài hát
đứng cạnh gốc cây ngắm hoa
tôi nhớ mãi những ngày thu đầy nắng ấy!
mùa đông vừa đến mang theo những làn gió mát
thổi vào tâm hồn của một trái tim mồ côi
tôi lại ở đây trên đất cần thơ
mang cả thiên đường hoài niệm về bên bạn!
tác giả: oanh bùi
chiều tây đô
cần thơ có bến tàu ninh kiều
dành cho ai đi dạo tây đô những buổi chiều
vượt sông cái lớn và ngạc nhiên
khi sông phụng hiệp hạ, sóng ập vào thuyền
huệ tĩnh là một bản tình ca
chàng trai thành phố ngay lập tức muốn đến sau khi nghe điều đó
tìm kiếm trà nóc gợi cảm
mọi người lo lắng thuyền có thể bị chậm
đi chợ nổi cái răng
còn duyên thì ai cũng sẵn lòng mua
dù bình thủy có hợp nhau
tại sao du khách bối rối và mất tập trung?
nghe lời bài hát út trà ôn
tình yêu em bán cũng giống như làm ai đó đau lòng
cần thơ có đêm dài tình ngắn
tôi sẽ không về nhà.
tác giả: nguyễn nhật
ôi bình yên
quê hương tôi là vùng hau-joki
giọng nói dịu dàng của cần thơ
khi nước thấp, nước cao
lục bình tím đơn giản
lục bình xuống biển
bị mắc kẹt trên biển cả
tôi là một chú vịt con
ngược xuôi giữa dòng đời
bến sông vào buổi chiều
lục bình trôi như giấc mơ
tặng hoa cho tôi
tặng cuộc đời một bài thơ
sóng chiều thì thầm lạ lùng
sự an ủi trong trái tim chúng ta
bằng cách nâng cao kỳ vọng
hòa bình là một bài hát!
ngọc sơn hồ
– thành phố cần thơ, ngày 25 tháng 7 năm 2021
cô gái sông
chúng ta gặp nhau ở sông cần thơ
ca sĩ nghiệp dư và ca sĩ mất tập trung hát.
sông lớn và thuyền.
nhưng tại sao giọng hát lại hấp dẫn đến vậy?
thay đổi giọng nói trong ba lĩnh vực
làm thế nào bạn có thể yêu đất nước của bạn rất nhiều?
anh đến từ mảnh đất huế thân yêu.
hãy đến thăm em gái tôi từ khắp nơi trên thế giới
tôi yêu bạn vì giọng nói và nụ cười của bạn
hòa cùng cơn gió nhân gian bao dung
trời sinh ra nuôi dưỡng và sử dụng
chia sẻ, quan tâm và chung sống hòa bình.
đời người là phải lang thang
khi gặp nhau ta trân trọng nhau bằng nụ cười
mong cuộc sống luôn tươi mới
cháu trai âu lạc đã xây dựng nó bằng tình yêu thương.
thơ: lãng mạn
cà mau, ngày 09 tháng 12 năm 2022.
qua cần thơ
“gạo trắng cần thơ, nước trong”
một lần anh ngơ ngác
nụ cười của em dường như đang chờ đợi
thả hồn, anh nói về tình yêu của mình và mơ về cô
khi ra đi mang theo gánh nặng
yêu cô gái mở trang tím ngớ ngẩn
sao bước chân tôi cô đơn thế này?
đẹp và duyên dáng, làm bóng trái tim
buổi tối đến hay âm nhạc lặng im
sao bạn im lặng thế?
lời nói không thốt ra ngay lập tức
rồi tôi mong ngày định mệnh sẽ đến
chào ! đến bến thuyền để quyên góp
xin hãy gửi cho tôi lời khuyên chân thành
khi ra đi tôi chỉ có một mình
giải quyết một số giấc mơ tốt đẹp ở đây.
thơ: danh lợi
ngày 10 tháng 12 năm 2020
cần thơ thân yêu
cần thơ là đất nước tây đô
dòng sông hậu chảy lười biếng ở đó
bến ninh kiều tràn ngập tình người
có một cô gái trẻ với nụ cười ngây ngất
lục bình thường được gọi là lục bình
tô màu hoàng hôn tím trôi trên sông
chợ nổi trên bến tàu rộng
có cô thôn nữ mặt hồng đang chèo thuyền
giọng nói đầy nhiệt huyết và đầy cảm xúc
tôi đã bị sốc khi lần đầu tiên nghe nó
quê tôi ở ngay dưới chân cầu
những người đi chợ nổi cùng nhau trở về nhà
chợ nổi ngập tràn cây trái
đây đều là đặc sản của trang trại từ trang trại đến bàn ăn
dừa xoài ổi mít vị chuối
lời nói của em ngọt ngào như đường, hãy gọi cho anh
cần thơ đẹp như một bức tranh
em ra đi nhưng không nỡ nói lời chia tay
tình yêu của con người say sưa ngay cả trước khi nó được định hướng
tạm biệt em gái miền tây của tôi.
tác giả: nguyễn đình huấn
những cô gái ở cần thơ
tôi là cô gái đến từ cần thơ
săn chắc và xinh đẹp, thật bối rối
đôi mắt anh vô tình liếc sang một bên
hãy để tôi làm tan vỡ trái tim bạn
ôi, cô gái tôi đang tìm kiếm
ở đây đâu đó…trái tim ngu ngốc…
tặng em chút tình thơ
nếu bạn định gặp tôi, tôi sẽ đợi bạn… và tôi sẽ đợi bạn vào ban đêm
tin nhau và hứa với vợ chồng
thưa cha mẹ…sợi chỉ đỏ của tình yêu.!.!.!…
chủ nhật ngày 9 tháng 3 năm 2022
tác giả: trịnh thành
cô cần thơ
lúc đó tôi sẽ ghé thăm bến ninh kiều
dòng sông hậu và bến tàu thương tìm lại bóng dáng xưa
bến tàu vẫn chờ từng gợn sóng
sông hậu giang, nhớ buổi chiều vắng năm ngoái.
một con sóng nhỏ trôi đi trên mặt nước bạc
liệu người đang đợi tôi có rời khỏi sân ga không?
năm tháng trôi qua, con thuyền có đợi em không?
tôi đang âm thầm tìm kiếm tình yêu cũ của mình.
đừng quên con thuyền của bạn ở bến cảng hoang vắng trong nhiều năm
giọt nắng hậu giang, lúa trắng thơm
về miền tây khiến tim tôi lỡ nhịp
ôi sóng nhỏ chờ ngày về.
tác giả: nguyễn minh thủy
cần thơ
cần thơ, hai chữ yêu dấu,
mẹ ru tôi từ nhỏ, đọng lại trong lòng.
“cần thơ gạo trắng nước trong
không ai đến đó mà muốn quay lại”.
cần thơ có nhiều con đường
nhiều năm bước chân lạ trở về, nhiều năm…
sông hậu vẫn lặng im
hát ru từng nhịp cầu yêu thương.
ninh kiều đẹp quá
bài thơ dậy trong chiều tây đô.
cầu đi bộ đẹp như mơ,
sóng êm đềm vòng quanh bờ.
ai sẽ đến chợ nổi cái răng?
bạn có đến thăm em gái mình với chiếc khăn quàng trên vai không?
hãy để tôi ở bên ai đó
nhắc đến miền sông nước tôi vẫn nhớ.
phù sa sông đục ngầu,
những chiếc lục bình bồng bềnh trôi trên đầu suối.
vẫy theo nhịp sóng,
trái cây đặc biệt mời khách hàng mua.
phong điền vẫn chân thực hơn bao giờ hết.
có những vườn trái cây tươi tốt bốn mùa.
vàm xáng đón khách phương xa,
tâm hồn, thân thiện và tràn đầy tình yêu quê hương.
có hàng dâm bụt xanh tươi,
bên cạnh lối vào quen thuộc là bờ cau.
có chiếc cầu khỉ bấp bênh,
qua một con mương cũ gập ghềnh.
dâu tây hạ châu đẹp như thế nào?
quả được tiêu thụ trên đầu và chân.
bàn tay nhỏ thật gần gũi
hãy hái những chùm trái chín và tặng nhau một cách chu đáo.
có bao nhiêu đặc sản được cung cấp?
tại sao bạn không nghiện bánh trái cây?
bánh võng phong điền,
làm hài lòng thực khách từ khắp mọi miền quê.
tham quan nhà cổ bình thủy,
dự án được đặc trưng bởi sự sang trọng của thời gian.
năm phòng, hai mái nhà riêng biệt,
cầu thang uốn lượn, hoa tươi nở rộ.
cuộc hành trình dừng lại ở o’mon,
tham quan chùa pothi somron sâu thẳm.
âm thanh sống động của âm nhạc năm âm,
tôn giáo và cuộc sống đã gắn bó với nhau từ nhiều năm nay.
thời long ai tới đây?
có một số người đan rất khéo léo.
chúng ta xay và dệt không ngừng nghỉ,
một chiếc xe nước là niềm vui của nhiều thế hệ.
sông hậu đầy sóng,
vòng võ-thốt nốt ngăn cách bãi biển.
cầu vàm cống nối hai bờ,
con đường đã rộng mở và dòng sông vượt qua sau bao ngày chờ đợi.
thơm rơm dừng lại trên cầu,
làng dệt lưới trước sau ổn định.
tin vui lan truyền khắp thế giới,
mỗi mùa lũ đều khép lại qua đêm.
thốt ra vườn cò không tìm thấy,
đường bay bị mất bị mất và có sương mù.
đinh lăng xanh bao phủ khu vực này,
lá tre được đan với nhau bằng lá tre.
một con cò bay lên giữa không gian,
hãy cùng nhau trở lại mái nhà thiên nhiên.
bình yên ở một góc trời riêng,
mọi mệt mỏi, lo lắng bỗng chốc tan biến.
thới lai, cờ đỏ rộng rãi,
lúa xanh trên đồng, lúa vàng nơi sân phơi.
những giỏ lục bình được đan khắp nơi,
bàn tay lao động xây dựng cuộc sống thịnh vượng.
chiếc mũ duyên dáng đẹp làm sao,
tôi che nó sang một bên để tôi có thể nhớ bạn.
một vườn tre, mật và thận quê hương,
nghề làm nón tre được phát huy.
vùng sâu vinh thanh, đi thôi,
“cánh đồng lúa lớn” rộng rãi.
mùa thu hoạch bận rộn
cuộc sống thịnh vượng, làng chung tay.
cần thơ từ nhỏ
ngay cả bây giờ tôi vẫn còn ngây ngất.
tác giả: bùi thị ngọc điệp