Top 10 bài thơ hay nhất về Hà Giang

4.5/5 - (155 bình chọn)

hà giang – vùng đất được mẹ thiên nhiên ưu ái với nhiều cảnh quan đẹp, hùng vĩ. trong bài viết hôm nay, hãy cùng Topbinhchon khám phá rõ hơn

cực bắc hà giang là đây
bên kia khe núi mây lơ lững giữa mây
cổng trời cao và bình yên
trên cao nguyên đá quê hương chúa ban cho tôi.

rừng đá xanh hùng vĩ
hoa kiều mạch và thảm được dệt ở đây
núi đôi ngay lập tức khiến du khách choáng ngợp
nổi trong một thế giới kỳ diệu quyến rũ.

người về lại đất hà giang
vùng biên giới một thời nổi tiếng
lời mời chào mừng bạn của tôi
về lại vùng biên giới và ghé thăm một lần.

thăm thành phố cổ đồng văn
ngô tử thắng cơ say khướt từ lâu
cái mông của bạn đang gọi bạn ở đâu?
một cây sáo sâu đang chờ đợi.

số phận tình yêu và ca hát cùng nhau thật khó hiểu
đôi vai khâu vào vần thơ nồng nàn
chợ tình đang chờ bạn
trao yêu thương nồng nàn một cách mộng mơ…

– thái xuân –

trở lại hà giang
trở lại hà giang
trở lại hà giang
trở lại hà giang

con gái hà giang

cô ấy là một cô gái chưa đầy 28 tuổi
nét hồn nhiên không một chút buồn bã
tính cách dịu dàng của cô ấy giống như một nàng tiên
khi tôi còn là thiếu niên, tôi đến trường vào mỗi buổi sáng
đôi mắt đẹp và nụ cười tỏa nắng
tôi thương người mẹ tội nghiệp của tôi phải làm việc vất vả
vai áo sờn và lưng bố ướt đẫm mồ hôi
tôi cố gắng học tập và giúp đỡ mẹ
nó không giống như nghe thấy giọng nói của ai đó bị bóp nghẹt
đừng biến tôi thành người lớn, hãy nghe tôi nói
như con chim nhỏ đậu trên cành
đừng làm tôi hoảng sợ
dẫu biết đó là bạc và vàng
lời nói ngọt ngào là kho báu quý giá
cuộc sống bây giờ luôn tính toán nhiều hơn
vậy nên đừng làm tôi gặp nạn.

– nguyễn ngọc vân –

con gái hà giang
con gái hà giang
con gái hà giang
con gái hà giang

mùa hoa cải ở vùng đồng bằng

thu đã qua… lặng ngắm cảnh mùa đông

không khí lạnh và nắng chiếu vào cành và lá
mây tím giăng khắp trời núi đá
ở vùng cao, bắp cải đã nở rộ khắp nơi trên các cánh đồng.

anh sẽ đợi em mãi mãi, anh sẽ đợi em mãi mãi, em biết không?
nhờ mùi bắp cải bay nhẹ trong gió
gửi cho tôi cảm xúc của bạn một cách nhẹ nhàng
lòng tôi tràn ngập một bản tình ca lạ lùng.

khi mùa đông đến tâm hồn bồn chồn
bạn có biết hà giang là miền đất hứa?
mùa hoa cải làm vòng tay cho cặp đôi
cầu hôn nồng nàn giữa tấm thảm vàng.

tình yêu này tựa như một câu chuyện tình
khung cảnh lãng mạn trong giây phút đầu tiên của đam mê
chúng ta sẽ kết hôn vào mùa xuân tới
hãy nuôi dưỡng ước mơ và xây dựng những ước mơ mới.

từ chuyện tình đến nhan sắc, số phận trở thành số phận
nơi nào có sương và gió hương thơm không bao giờ mất đi
luôn đam mê và ngây ngất
tình yêu của chúng ta đẹp nhất ở vùng cao…

– thái xuân –

mùa hoa cải ở vùng đồng bằng
mùa hoa cải ở vùng đồng bằng
mùa hoa cải ở vùng đồng bằng
mùa hoa cải ở vùng đồng bằng

hà giang nghe đá hát

về đây nghe tiếng hát của đá

thiên đường của những kỷ niệm khó quên
tiếng cười của em trai tôi lúc đó
ngọt ngào như bát thắng deni
một bàn tay nhân hậu đã chìa ra
chén rượu ngô thơm ngát
bên cạnh cô gái hồ mông nhút nhát
chưa kịp uống thì tôi đã ngất đi
đồng văn triệu hồi hồn lữ khách
hương thơm mời gọi của vang vang
cao nguyên tựa như thiếu nữ miền núi
nằm trong hình dáng núi đôi
hãy để trái tim em bị ép buộc mỗi đêm
khi nào tháng ba sẽ đến?
chợ tình khâu vai mở cửa
hãy để tôi hát cùng bạn một lần nữa.

– nguyễn nhật –

hà giang nghe đá hát
hà giang nghe đá hát
hà giang nghe đá hát
hà giang nghe đá hát

món pí lèng

ma pi lẹng, tên bất tử:

cầu mũi ngựa và những ngọn núi cao thẳng đứng.

núi chồng lên núi bốn phía,

đá gan trâu bị nứt và biến thành đá cứng.

sương mù dâng lên từ đáy vực thẳm,

màu bạc hòa vào phần ngọn trong mờ của cây!

yêu đời, họ muốn yêu rộng rãi,

họ muốn bám theo tảng đá,

tôi muốn mèo vạc đi nhanh,

sợ xa làng mèo đợi muối;

thế là chúng tôi đến đồng văn, thắng lớn,

họ mở lại con đường và đi tiếp.

con đường đầy những ngọn núi đáng ghen tị,

mã pì lèng dũng cảm nhất!

cách xưa dắt ngựa đi đường đau lòng,

mười một chữ cái xoay cùng một lúc!

đã có lúc tôi thậm chí không có thời gian để thở,

mười một chữ chi quần, lại lên!

từ độ cao năm mươi mét tôi cắt,

búa đập vào lồng, lồng bốc cháy,

núi đi qua như chiếc mũ chim công,

như mía bị cắt làm đôi,

làm cho các dòng mới xuất hiện dần dần,

bằng phẳng như lòng bàn tay mở!

tim yếu, mắt kém, làm sao sống sót?

trên thì cao, dưới thì sâu!

những viên đá nhỏ vừa rơi vẫn kêu răng rắc

sau đó, những tảng đá lớn rơi ầm ĩ.

trượt và lăn xuống hàng trăm mét,

cái cây bốn người đang ôm đã gãy!

lên cao nguyên nước gay!

uống ít hơn rửa tay chân.

mọi người gánh cát từ sông nho quế

tôi tăng 10 kg trong một ngày,

với các vòng xi măng để xây dựng bể chứa,

giữ mưa, dùng xẻng và rẽ tạm.

sương đầu năm tê tê!

hải dương vừa đến thì chăn đã biến mất.

cái mới là với cái cũ và có chung một tinh thần,

đốt lò sưởi giữa nhà vào đêm khuya để chiếu sáng tấm thảm.

ở đây sương mù, lạnh cóng

củi khan hiếm, rừng ít, phải có kế hoạch!

ngàn khó khăn, có người trẻ!

nam định, thái bình, cao, láng, tuyên,

họ đến đo tảng đá cạnh nhau:

bạn sợ cái gì? tôi có thẻ đoàn viên.

thắt lưng da, búa sẵn sàng,

đến chân núi, họ leo lên.

dốc như một vách đá không có nơi nào để bám vào,

đặc biệt là đội “tuổi trẻ dũng cảm”

tạo đường lửng cho sườn,

đứng vững rồi đột nhập, phanh lại,

đục đá, đặt mìn, đốt – vận mìn,

trên trán vẫn còn đọng những giọt mồ hôi.

đá bán granit rất cứng!

chúng tôi sửa chữa và làm giả lô ngay lập tức.

một đôi găng tay đá nhọn bị đâm thành từng mảnh,

xoay từ trong ra ngoài, đổi tay lần nữa.

nhưng đôi mắt lấp lánh, đôi môi nở hoa,

bất kể mưa nhẹ hay nắng gắt!

ngàn năm núi non đánh thức bước chân tuổi trẻ,

vào ban đêm, một bài hát vang vọng trong cabin đèn đỏ.

chàng trai trẻ đứng trên bầu trời đẹp làm sao,

tay cao vung búa sắt!

hạnh phúc khi quả mìn lần lượt nổ tung,

hàng trăm tiếng đại bác chào mừng.

cô giang là tảng đá trang điểm đậm hơn nam giới.

nước anh trung thành, các sĩ quan của nó.

trái tim như ngọn lửa mới

nhưng con đường dẫn đến hạnh phúc đã rộng mở.

đến mèo vạc chúng tôi nhìn lại

ôi mã pí lèng, đỉnh núi xanh cao chót vót!

– xuân diệu –

món pí lèng
món pí lèng
món pí lèng
món pí lèng

xin hãy trở về quê hương

quê anh là vùng núi hà giang
những ngọn núi có khung cảnh ngoạn mục
vẻ đẹp huyền bí mê hoặc người dân hai miền nam bắc
dòng sông xanh chảy như lụa và mây chiều.

thu hút sự yêu thích của du khách bốn phương.
cao nguyên đá dệt nên tình yêu lãng mạn
mùa hoa cải vàng bao quanh làng
một thung lũng xa tam giác kiều mạch đang chờ đợi.

biết bao cảm xúc muốn gửi vào thơ
tôi đã thấy hà giang đẹp biết bao
xuân đã về quê hương rồi các bạn ơi
khắp nơi trong làng chúng tôi ngày nào cũng chờ đợi những thầy giáo trẻ.

leo lên cao để dạy chữ và trở thành giáo viên
ươm mầm hoài bão và gieo mầm tri thức
biến ước mơ thành hiện thực trong tương lai
hai chúng ta cùng tham gia xây dựng quê hương.

rồi một ngày anh hứa với người yêu
kính thưa quý phụ huynh hãy đem trầu cau về mai mối
tôi hy vọng mặt trăng chỉ đường cho bạn
anh muốn em làm vợ anh mà không cần chờ đợi.

sáng sớm tôi cùng chồng ra đồng
tham quan ruộng bậc thang có nhũ đá
hái rau rừng là quà từ đất lạ
ngắm mây chơi đùa trên đỉnh mã canh huyền ảo.

đi chợ tình và nghe những bản tình ca
mùa đi cùng em đã đến
nhiều chàng trai cô gái gặp nhau và hứa hẹn
một cụm từ tình yêu truyền tải một lời hứa hoàn hảo.

tôi sẽ kể cho bạn nghe một câu chuyện buồn
đêm đến quây quần bên đống lửa
nâng ly rượu tình yêu bất tận giữa các cặp đôi
trăm năm hạnh phúc như trăng tròn…

– thái xuân –

xin hãy trở về quê hương
xin hãy trở về quê hương
xin hãy trở về quê hương
xin hãy trở về quê hương

hà giang quê hương tôi

quê hương tôi nơi đầu tổ quốc

rừng nguyên sinh chạm mây

cánh đồng trải dài khắp hà giang

vẻ đẹp huyền bí đốn tim du khách

làng sơn vy, hình ảnh từ hướng đông bắc (1)

kiệt tác thiên đường sông nho (2)

mã pì lèng hùng vĩ đứng một mình

màu ngọc len lỏi qua từng tảng đá

bên cạnh thung lũng sung có làng văn hóa

nhà của pao, những tòa nhà huyền thoại

hoa cải vàng phủ thảm lung linh

mang dấu ấn thời gian còn vang vọng…

cao nguyên đá đồng văn đẹp đến ngỡ ngàng

ánh nắng và mây phủ bóng mặt hồ

tạo hóa đã khéo léo trang trí nơi núi sâu

kẻ lang thang tưởng bồng lai đã lạc…

dinh thự cổ của vương chí sinh

làm nhân chứng lịch sử cho thế hệ mai sau

một phút thảnh thơi về quá khứ xa xôi

trái tim rung động trước thành tựu viết lách…báu vật quốc gia

hang lũng khuy có hình dáng độc đáo

thời kỳ đầu, người ta được khen ngợi về kỹ năng

đá xoay… ngọc lấp lánh

những bức ảnh tỏa sáng như bạc

khi tiếng trống chợ tình ở mèo vạc vang lên

đêm tối tràn ngập âm thanh của thánh vịnh

mùi thơm của men rượu ngô thoang thoảng

nức nở mùa kiều mạch

tôi sẽ đăng bài thơ lên trang sách

lưu những bức ảnh yêu thích từ quê hương của bạn

sông núi có tên đường

và những thắng cảnh huyền bí của hà giang

từ mọi tầng lớp xã hội… từ nông thôn đến thành thị

nơi cuối chân trời hay một ốc đảo xa xôi

những người cư xử im lặng trong cuộc sống

bạn sẽ tìm hiểu về phong cảnh của việt nam.

– tính tự nhiên –

hà giang quê hương tôi
hà giang quê hương tôi
hà giang quê hương tôi
hà giang quê hương tôi

hà giang quê hương tôi

quê hương tôi là đồi núi

được in vô số bông hoa hồng màu hồng xa ngút tầm mắt

chiêm ngưỡng khung cảnh rộng lớn

tranh phong cảnh thật nên thơ

đường quê lướt êm như lụa

anh ta giữ chân hành khách và tỏ ra bối rối

quê hương tôi có phong cảnh hữu tình

hỏi ai đã tạo ra vẻ đẹp này

hãy đến đây một lần

tận hưởng khung cảnh mê hoặc lòng người.

– lê hữu khánh –

trở lại hà giang
trở lại hà giang
trở lại hà giang
trở lại hà giang

thăm hà giang

đường đến hà giang còn dài
rừng đầy đá và mây trắng
nhắc bước chân của một người lạ
mật ong ngọt ngào với hương vị bạc hà

cổng trời nối cổng trời quản bạ
xa xa xuất hiện một làn sương mù mờ ảo
đắm chìm trong núi đôi và những ngọn đồi nhấp nhô
du hành đến xứ sở thần tiên, một giấc mơ

đi mã pì lèng ngắm sông nho quế
dải lụa xinh đẹp được xoắn một cách say mê
chim sơn ca hát trên đá
hà giang mùa xuân ngập tràn niềm vui

đỉnh lũng cú kiêu hãnh treo cờ tổ quốc
nơi biên giới của một quốc gia giữ chủ quyền
tổ tiên chúng ta ngày xưa tự hào biết bao
bốn ngàn năm bền vững khắp đất nước

ngô trên đá nảy mầm sức sống xanh tươi
người ép đá trở thành sức mạnh vô song
đồng bằng đá, đá chồng lên nỗi đau
vững tin bước theo đảng bác hồ

đường đến hà giang còn dài
đồng văn có anh ở bên cạnh
em đợi đôi môi, chiếc khăn hồng
“chợ tình khâu vai” sưởi ấm cặp đôi.

bé quàng khăn đỏ đến trường
xây dựng tương lai, dệt ước mơ
con đường hạnh phúc đang rộng mở
tiến lên vùng đồng bằng, đổi mới từng giờ…

thơ: trần tuấn hưng

về thăm hà giang
thăm hà giang
thăm hà giang
thăm hà giang

chào hà giang

tôi đã đến hà giang nơi bạn nói với tôi

chợ đồng văn nhộn nhịp suốt buổi sáng và buổi chiều

các cô gái người mông, dao… nhìn đáng yêu quá

duyên dáng trong trang phục truyền thống

anh nhìn bầu trời rộng lớn

quản bạ cách xa cổng trời

nơi đây có truyền thuyết về núi đôi

phong cảnh núi non hùng vĩ rất đẹp

tam giác mạch – vô số vườn hoa

màu hồng và trắng lung linh thật tuyệt vời

đã đi hà giang nhưng chưa tới nơi

thật xấu hổ khi chụp ảnh ở đây

anh đã lên tới đỉnh cao nhất của núi rồng

cột mốc chủ quyền lũng cú là đây

từ xa đã thấy cờ tung bay

tinh thần dân tộc đã bừng cháy

hà giang mảnh đất truyền thống

tôi muốn đến với bạn một lần nữa

cùng nhau nghe sáo múa

chúng ta hãy tôn vinh một quê hương ngày càng đổi mới.

tác giả: đỗ thế hùng

chào hà giang
chào hà giang
chào hà giang
chào hà giang

Topbinhchon.com

Xin chào, mình đến từ Topbinhchon.com, công cụ tự động cung cấp thông tin dựa trên việc tổng hợp các xếp hạng sản phẩm, dịch vụ tốt nhất. Do số lượng bài viết rất lớn và xử lý tự động, có thể có sai sót, mong bạn gửi phản hồi góp ý!

Related Posts