hòa bình nổi tiếng với những cánh rừng xanh bạt ngàn cùng nét hoang sơ nguyên sơ của những hang động tự nhiên, thác nước và bãi đá vô cùng độc đáo. trong bài viết hôm nay, hãy cùng Topbinhchon khám phá rõ hơn những nét văn hóa đặc sắc, vẻ đẹp độc đáo của đất nước này với tuyển tập thơ hay nhất về hòa bình sau đây.
Nội dung bài viết
hòa bình thân mến
ở đây nước sông đà vẫn chảy
các cuộn phim quay đều đặn quanh năm
ngày xưa đèn đốt bằng củi
hôm nay lều sáng rực rỡ
mọi ngóc ngách đều vui vẻ và hào hứng
người dân mường tràn ngập niềm vui
chúc nhau chén rượu thơm
sự gần gũi xua tan nỗi buồn
mùa k’lang sắp đến đoàn tụ các bạn
hoa năng mỉm cười nhìn làng
đẹp và xinh như hoa hồng
mùa thu đã đến và bình minh đang ló rạng
thưa các thi sĩ bốn biển
hãy tiến nhanh về phía trước
lễ hội thơ ngày chín rõ ràng
bình an yêu rừng xanh sóng vỗ.
tác giả: minh lộc
thị trấn miền núi
một buổi sáng chúng tôi về hòa bình
ôi phố núi nắng chói chang
nhìn này, tôi có hoa trên tóc
gương soi lung linh mặt hồ sông đà
núi rừng hùng vĩ trải dài khắp nơi
mái ngói cong của thành phố sương mù
vẫn là cô gái làng mường
bạn đang chờ đợi ai trong bộ váy thanh lịch và má hồng?
dòng sông chảy mãi xuôi dòng
vào một ngày mùa thu đầy nắng, anh muốn gặp em
mây trôi êm đềm trên núi
anh hất vành mũ, má càng đỏ bừng hơn
ngày lễ hội thật là trọn vẹn
bốn phương xa lạ thành quen
nắm tay bạn bè từ khắp nơi trên thế giới
khi uống rượu men ngấm dần
dòng sông bạc lung linh về đêm
chén rượu tình dưới ánh trăng
tôi say quá nên không thể ngừng xem nó
bạn yêu đôi mắt lười biếng đó đến mức nào?
tác giả: kiều cường
hòa bình là quê hương của tôi
mời anh về quê hương
hoà bình thương em lắm
tôi sẽ kể cho bạn nghe nhiều điều về bạn
làm tôi thêm yêu quê hương
tham quan nhà máy thủy điện lấp lánh
vào ban đêm, thắp sáng vùng quê nghèo khiến nó đẹp hơn
sông đà nước trong vắt
hình ảnh dưới nước của những đám mây treo trên bầu trời
những cơn gió mát đang thổi
đẩy nhẹ nhàng và thả diều
anh nhớ em vào những buổi chiều
nghe tiếng sáo diều nhẹ nhàng
ngủ thiếp đi trong một bài hát ru
bình minh lên, sương mù nhẹ bay lên
bình yên mỗi sớm mai
những chú chim ríu rít gọi đàn
cỏ, cây và hoa chào đón bạn
và tôi cảm thấy rung động trong lòng
rồi ngơ ngác chờ đợi
ai sẽ đến ngắm nắng hồng quê hương tôi?
tác giả: hương hà
em gái bản lạc thân mến
về mai châu tìm em thơm mùi xôi
vào ngày cuối cùng của mùa xuân, mặt trời tỏa sáng từ bầu trời nhiều mây
làng lác nơi đây ánh vàng và mùi đất mới
chiếm trọn tâm hồn lữ khách với vẻ ngoài nguyên sơ
em chào đón anh bằng nụ cười của gió
đâu đó có chút mùi của quá khứ
con đường ngược nối ngôi làng nhỏ
cánh đồng lúa xanh đang ở giai đoạn đầu
nhà sàn của mẹ tựa cửa chờ con
chiếc khăn cũ sờn do mẹ tôi dệt
bạn có nhớ hình ảnh mẹ tôi ngồi bên khung cửi không?
kỷ niệm tình yêu thật đơn giản
rượu đóng hộp rất ngọt và có vị như ở nhà
đàn ông say rượu nhẹ nhàng nhảy múa nhẹ nhàng
nắm tay cô bé và dang rộng ra
nhẹ nhàng mang cảm xúc lên bề mặt
cảm giác như tiếc nuối ở một ngôi làng lãng mạn
tôi chợt cảm thấy lo lắng về việc chia tay
tôi mong được gặp lại bạn như lần đầu chúng ta gặp nhau
những năm tháng tình yêu của chúng ta sẽ không biến mất.
tác giả: shinichitn
bản lác chiều xuân
thăm bản lác một chiều xuân
núi đang bối rối
mây nhiều mây
tâm hồn thơ tây thiết tràn ngập
mùa mà bạn ngửi thấy mùi,
mùi xôi thoang thoảng chiều chiều
đến mai châu
nhớ chiếc khăn của piêu
nhớ nhịp điệu
khung tranh thêu nhớ người
cảm xúc thổ cẩm tràn đầy nhẹ nhõm
cứng rắn, ổn định…
chị tôi ngượng ngùng
trống chiêng nổi trên sàn và rung lên
chiều xuân ở bản lác nhuộm hồng đôi má.
– nguyễn thị tuyết –
tôi nhớ quê hương mai châu
ba năm rồi tôi chưa đến mai châu
đất nước thân yêu nuôi dạy trẻ em thành người lớn
sông đà lấp lánh trong nắng sớm
sương mù bồng bềnh trên đèo dốc thung khe.
có ánh lửa bập bùng ở bản lác hoang sơ
lon rượu có thể làm say lòng du khách
cơm lam đặc sản vùng tây bắc
món cá nướng thơm lừng sẽ nhớ mãi thung nai.
cô mai châu vào buổi sáng sớm
sương mù bao phủ cả bờ sông trước mặt
sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ
trong lúc đợi bố về, lưới đánh cá đã chất đầy cabin.
mái chèo đung đưa trên mặt nước khổng lồ
thuyền đánh cá trở lại bến tàu
tôi vui vẻ xách chiếc giỏ nhỏ
mang cá về nhà để mẹ nấu bữa trưa.
tôi nhớ hòa bình những tháng mưa
sông đà chảy xiết
bố làm việc mỗi ngày
đưa đón du khách đi mai châu.
tôi sẽ không bao giờ quên ngày mặt trời lặn trên đỉnh đèo
cậu bé cõng thúng trên lưng và theo mẹ ra đồng
những tảng đá trọc trông giống như những cái bẫy
bàn chân mẹ có dấu vết thời gian.
tôi chưa bao giờ thấy mẹ phàn nàn
kể cả khi sông đà nổi giận
dọn sạch cá khỏi bè
nuôi sống gia đình trong những năm tháng khó khăn.
tôi đã không thể đến thăm trong ba năm
vùng đất mai châu được chôn cất
nơi nuôi dưỡng một tình yêu đủ bền chặt cho trẻ thơ
biết yêu thương và nuôi dưỡng cội nguồn của mình.
tác giả: bùi thị hạnh/trường mầm non yên đồng – yên lạc
trở lại mai châu
buổi chiều mùa đông thăm mai châu.
ổ khóa xoắn và dốc, xoắn với tình yêu.
hẹn gặp bạn vào sáng sớm.
mây bạc đèo núi là em và anh.
sương đêm từng giọt.
rừng xanh ngập tràn vị mặn của vùng cao.
mai châu là cô gái thái sành điệu.
hãy vui vẻ với bạn bè và nhảy múa xung quanh.
buổi chiều ánh lửa bập bùng.
nắm tay nhau nhảy múa trong chiếc váy xòe… đáng yêu quá.
hãy gọi lại cho tôi.
mai châu chào đón bạn trong chuyến tham quan vùng quê miền núi.
rượu ấm áp và vui vẻ.
tập trung quanh đống lửa với niềm vui và niềm vui.
số phận của 5 khay vay phượng hoàng.
đi theo thành phố tràn ngập yêu thương.
thơ: mạc phương
một thoáng bình yên
con đường phía tây bắc quanh co
đồi treo và núi mù sương
cảnh vật tựa như một giấc mơ
ngôi nhà sàn lơ lửng giữa mây.
đôi má cô gái mường đỏ bừng
váy xòe, sơ mi kẻ sọc… khiến dân tình ngây ngất
rượu phải được ủ từ lá men tươi
uống và uống nụ cười của bạn
một lá bùa ai đó vô tình mang đến
nhuộm vá cánh sen cổ tròn.
tôi ngạc nhiên là bạn vẫn còn tươi
khi em ra đi, em… còn… nhớ anh không?
tác giả: gia long hp
điện nước hòa bình
ngu ngốc và nóng bỏng
giữa trưa tháng bảy trên sông đà
hồ sâu đến không ngờ
cần cẩu vươn tới bầu trời…
có thêm nước trong miệng rồng trong mùa
ba cửa phun bụi hoa hồng
lũ sơn la quét qua thành phố
vẫn không có sáu ống xả!
động đất ô tô?
cáp cao thế
lửa hàn lan tỏa hoa cải
núi uốn lượn
hòa bình – nguồn than trắng…
xung của mạng lưới quốc gia
đi xa hàng ngàn cây số
niềm vui đến với mọi nhà.
công trình thế kỷ
để nó mãi mãi
thiên nhiên tự nó không đẹp
bàn tay con người đang thiếu.
– mạnh khoa –
có ai đi bản mường không?
tôi là con gái hoà bình
họa tiết cạp váy bị giấu đi
quen trên đường về nhà
ngôi nhà gỗ, lá và tường ở vùng quê miền núi
phiên bản của tôi mãi mãi ở giữa
trong năm thánh, khắp nơi đều có những lễ kỷ niệm vui vẻ
tiếng cồng chiêng vang vọng núi đồi
rượu có thể vón cục và ngả màu nâu vào đầu giờ chiều
chỉ say mới yêu thật lòng
trái tim tiết lộ nhiều điều cho bất cứ ai
sợi tình yêu bay theo gió
về một cô gái làm việc chăm chỉ trên cánh đồng
bài thơ chín chờ mười tình yêu
có ai đến bản mường cùng mình không?
thơ: hoa hướng dương